Lời Chưa Nói Menu
Hiển thị các bài đăng có nhãn hat giong tam hon. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn hat giong tam hon. Hiển thị tất cả bài đăng

TÔI ĐÃ MƠ THẤY CHUYẾN ĐI CỦA MÌNH

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:


"Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước. Một buổi sáng cách đây bốn năm, lúc tôi đang ngồi uống rượu với bạn, mẹ tôi bảo: “Mạ đi chơi chút nghe”. Thế rồi một giờ sau tôi được điện thoại báo tin mẹ tôi đã mất tại nhà người bạn.
Nhạc sĩ Xuân Hồng cũng đã từ biệt chúng tôi như thế. Không kịp nói một lời, không kịp đưa tay vẫy chào bạn bè, vẫy chào cuộc sống. Thế kỷ 21 thế mà cũng khó đến được dù chỉ còn mấy năm.
Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.
Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.
Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.
Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu…"
Trịnh Công Sơn (viết năm1996)

Con gái ơi, tuổi xuân ngắn lắm!

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Có một sự thật là con trai càng đứng tuổi thì càng hấp dẫn và ra dáng đàn ông, trong khi con gái một khi đã già thì có che thế nào cũng chẳng đậy được. Thế mới nói, tuổi xuân của con gái ngắn lắm, chớp mắt vài lần đã thấy phải toan tính chuyện chồng chuyện con.
Cùng mài quần trên ghế giảng đường bốn năm, rồi vội vàng lao vào đời để tìm cho mình một chỗ đứng, nhưng nếu kết hôn là mốc đánh dấu sự trưởng thành của con trai thì nó cũng là ngưỡng những ngày xuân xanh của con gái dần dần khép lại. Chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta vẫn nói “Một người đàn ông vĩnh viễn phải biết ơn một người con gái luôn ở bên anh ta khi anh ta 20 tuổi. Bởi vì khi đàn ông 20 tuổi, anh ta đang ở ngưỡng thấp nhất trong cuộc sống chính mình: không tiền, không sự nghiệp. Mà khi một người con gái 20 tuổi chính là khoảng thời gian rực rỡ nhất của cô ấy…”. Vì kì thực, tuổi xuân của chúng ta ngắn lắm, con gái ơi!
Bởi vì ngắn lắm, thế nên đừng phung phí những năm tháng thanh xuân vào những nỗi buồn không đâu, đừng bán rẻ nó cho những người không đáng. Thanh xuân của mình, hãy yêu người mình thích, ăn những gì mình thèm và làm những việc mà mình muốn. Sống mà, phải vui lên!



Bởi vì ngắn lắm, nên hãy để cho cái đầu nhỏ bé của mình được nghỉ ngơi. Nghĩ nhiều được gì? Chỉ khổ thân mệt xác, khiến mình già nhanh.
Bởi vì ngắn lắm, nên đừng dùng quãng thời gian quý giá đó để níu kéo những người không cam tâm. Có thể yêu hết mình, nhưng nhớ kỹ, đừng bao giờ tự khiến mình khổ sở. Người ta có trân trọng mình thì khắc sẽ ở lại. Thử nghĩ xem, tuổi xuân của mình chỉ chìm trong nước mắt, buồn tủi, tổn thương, suốt ngày rộng tháng dài chỉ biết nhớ nhung quá khứ thì quãng đời tươi đẹp đó ai bù đắp cho đây?
Bởi vì ngắn lắm, nên đừng bận tâm đến chuyện người ta nói gì về mơ ước và nhiệt huyết của bản thân. Tuổi trẻ chỉ có một lần, hoài bão sinh ra là để mình vùng vẫy. Ngã thì đứng dậy, lỗi lầm thì tìm cách sửa sai.
Bởi vì ngắn lắm, nên hãy tỉnh táo mà chọn những niềm vui. Đừng vùi mình vào cô đơn, đừng sợ những ngày phải lớn. Vì chẳng ai trốn được, nên cứ thế bình thản mà đối diện thôi…
Bởi vì ngắn lắm, nên chịu khó làm đẹp đi. Hãy chăm sóc mình kỹ càng một chút. Đừng để đến lúc nếp nhăn tấn công, da dẻ xù xì, vòng hai ngấn mỡ mới cuống cuồng rối rít. Vì còn trẻ mà, cứ rực rỡ đi!
Bởi vì ngắn lắm, nên đừng cho phép ai đó lấy đi kiêu hãnh của bản thân. Vì tuổi xuân, chỉ đến một lần rồi mất, không ai có quyền cướp những năm tháng xinh đẹp đó đi!
(Con gái ơi, tuổi xuân ngắn lắm! - Lạc Hi)

40 CÂU NÓI Ý NGHĨA VỀ CUỘC SỐNG MÀ BẠN NÊN ĐỌC MỘT LẦN TRONG ĐỜ

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Cuộc sống muôn màu chắc chắn sẽ mang lại cho bạn vô vàn trải nghiệm và dưới đây là 40 câu nói ý nghĩa về cuộc sống bạn nên đọc ít nhất một lần trong đời. Hãy cùng đọc và tìm ra những bài học giúp ích cho bản thân mình nhé!
1. Lúc nào tôi cũng bay theo hướng bay của người khác.
Lần này tôi sẽ bay theo con đường mà tôi đã lựa chọn.


2. Người đàn ông tình nguyện vì bạn mà theo đuổi mọi thứ chưa hẳn đã thật lòng yêu bạn, bởi vì thứ mà anh ta theo đuổi được không hẳn thuộc về bạn.
Người đàn ông tình nguyện vì bạn mà từ bỏ tất cả mới là người thật tâm yêu bạn, bởi vì những thứ mà anh ta vứt bỏ đều là những thứ thiết thực nhất gắn liền với cuộc đời anh ta.
3. Có lẽ cần phải trải qua tuổi thanh xuân mới có thể hiểu được tuổi xuân là khoảng thời gian ta sống ích kỷ biết chừng nào. Có lúc nghĩ, sở dĩ tình yêu cần phải đi một vòng tròn lớn như vậy, phải trả một cái giá quá đắt như thế, là bởi vì nó đến không đúng thời điểm. Khi có được tình yêu, chúng ta thiếu đi trí tuệ. Đợi đến khi có đủ trí tuệ, chúng ta đã không còn sức lực để yêu một tình yêu thuần khiết nữa.
4. Cuộc sống không phải là phim ảnh, không có nhiều đến thế... những lần không hẹn mà gặp.
5. Tôi tự nhủ với bản thân mình rằng, cần phải sống chân thực. Bất kể người khác nhìn mình bằng con mắt nào đi chăng nữa, dù cả thế giới phủ định, tôi vẫn có bản thân tin tưởng mình.
Tôi tự nhủ với bản thân mình rằng, cần phải sống vui vẻ, không cần nghĩ có phải có ai đang để tâm tới mình hay không. Bởi một người cũng có thể sống cuộc sống tươi đẹp.
Tôi tự nhủ với bản thân mình rằng, những lúc buồn có thể khóc đến nhem nhuốc cả mặt, nhưng sau những giờ phút đó, cần phải ngẩng đầu cười thật xinh tươi


6. Bất kỳ một sự đả kích nào cũng không nên trở thành cái cớ cho bạn sa ngã. Bạn không thể thay đổi thế giới nhưng bạn có thể thay đổi bản thân mình. Việc cần làm là chọn lựa một con đường đúng đắn và kiên trì bước tiếp.
7. Thế giới bạn không bước vào được thì đừng cố chen vào, làm khó người khác, lỡ dở mình, hà tất chứ?
8. Đôi khi, không cẩn thận biết một số chuyện, mới phát hiện ra rằng những điều bản thân để tâm lại nực cười đến thế.
9. Ai không giả dối, ai không dễ thay đổi, không ai là ai của ai hết. Hà tất phải coi một số người, một số chuyện quan trọng đến thế.
10. Tình yêu, tình bạn, không phải là cả đời không cãi nhau, mà là cãi nhau rồi vẫn có thể bên nhau cả đời.


11. Người quan tâm đến tôi, tôi sẽ quan tâm lại gấp bội!
Người không quan tâm đến tôi, bạn dựa vào cái gì mà bảo tôi phải tiếp tục?
12. Đừng bao giờ thay đổi mình vì người khác. Nếu họ không thể tiếp nhận một con người nhiều điểm xấu là bạn, thì cũng không xứng để có được một con người với nhiều điểm tốt là bạn.
13. Phụ nữ không có sức hấp dẫn mới cảm thấy đàn ông trăng hoa. Đàn ông không có thực lực mới cảm thấy phụ nữ thực dụng!
14. Phụ nữ, không cần phải nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần một người đàn ông nghiêng về cô ấy cả một đời!
15. Để tâm nên mới nghĩ ngợi linh tinh, không để tâm, đến nghĩ cũng chẳng buồn nghĩ!
16. Khi con người ta vẫn còn trên đời, tưởng rằng còn nhiều thời gian, nhiều cơ hội. Thực ra cuộc đời là phép trừ, gặp nhau một lần, ít đi một lần.
17. Người ta nghĩ sao về bạn, không có liên quan gì đến bạn. Bạn sống thế nào, cũng không có liên quan gì đến người ta.
18. Thể diện rốt cuộc bao nhiêu tiền một cân? Tại sao chúng ta phải để tâm đến cách nhìn của người khác.
19. Có một ngày bạn sẽ hiểu, lương thiện khó hơn thông minh nhiều. Thông minh là một loại tài năng thiên phú, còn lương thiện lại là một sự lựa chọn.
20. Không nghe không hỏi không nhất định là đã quên, song chắc chắn là đã xa cách. Cả hai trầm lặng quá lâu, đến chủ động cũng cần có dũng khí.
21. Đừng nên dùng những lời tuyệt tình để làm tổn thương đến người mà bạn yêu vào lúc tâm tình tồi tệ nhất.


22. Có những lúc, không có lần sau, không có cơ hội bắt đầu lại. Có những lúc, bỏ lỡ hiện tại, vĩnh viễn không còn cơ hội nữa.
23. Hãy dùng thái độ cam tâm tình nguyện để sống một cuộc sống an ổn.
24. Tất thảy mọi vấn đề đều là vấn đề của bản thân.
25. Đôi khi, rõ ràng chúng ta đã tha thứ cho người ta, song lại không thể thực lòng vui vẻ, đó là bởi vì, chúng ta quên tha thứ cho bản thân mình.
26. Có sinh sẽ có tử, song chỉ cần bạn vẫn đang có mặt trên đời này, thì phải sống bằng cách tốt nhất. Có thể không có tình yêu, không có đồ hàng hiệu, song không thể không vui vẻ.
27. Họ tốt đến đâu không quan trọng, bởi những thứ đó thuộc về họ. 
Họ tốt với bạn thế nào mới quan trọng, bởi những thứ đó thuộc về bạn.
28. Thứ không cần, có tốt đến đâu cũng là rác.
29. Nếu bạn không mù, thì đừng dùng tai để hiểu tôi.
30. Sự lợi hại thực sự không phải là bạn quen biết bao nhiêu người, mà là vào lúc bạn gặp hoạn nạn, có bao nhiêu người quen biết bạn.
31. Những chuyện không cần giải thích kia, vào giây phút bạn nói ra, bạn đã thua.
32. Những phiền não trong cuộc đời được gói gọn trong 12 chữ: Không buông được, nghĩ không thông, nhìn không thấu, quên không nổi!
33. Hãy nói một tiếng xin lỗi với bản thân mình, bởi những năm qua đã không học cách yêu lấy mình!
34. Trong cuộc sống, giai đoạn khó khăn nhất không phải là không ai hiểu bạn, mà là... bạn không hiểu chính mình.


35. Cuộc đời này thật ngắn ngủi, đừng dành... dù chỉ một phút cho những người, những việc khiến bạn buồn.
36. Thực ra, con người luôn ngược đời, người yêu bạn chiều chuộng bạn thì bạn không thèm. Người lạnh lùng, ơ hờ với bạn thì bạn lại theo đuổi mãi không thôi. Cuối cùng, người bị tổn thương đầy mình là chính bản thân bạn.
37. Thực ra những người hay cười, lại luôn cần người khác yêu thương.
38. Cuộc sống, là một bộ sách vô số chữ, mỗi người có cách đọc của riêng mình. Cuộc sống, là một câu hỏi có nhiều lời giải, mỗi người có đáp án của riêng mình. Cuộc sống, là một tách trà, mỗi người có cách thưởng thức của riêng mình. Những lúc không vui, hãy tự nhủ với bản thân: Rằng tất thảy của tất thảy, chính là để cuộc sống, thoải mái hơn, vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn.

39. Hai người yêu nhau ở bên nhau sẽ không tránh khỏi những trận cãi vã, điều quan trọng nằm ở chỗ khi cuộc cãi vã kết thúc, ai sẽ dỗ dành ai. Thi thoảng tranh cãi không phải là khuyết điểm của đàn ông, nhưng sẵn lòng dỗ dành con gái lại là ưu điểm của họ. Bởi họ làm vậy vì họ có tình cảm với bạn, đó cũng là sự khoan dung độ lượng của họ. Cho nên, sau cuộc cãi vã, đàn ông nên dỗ dành người phụ nữ của mình, điều này không liên quan gì đến việc ai đúng ai sai, mà là tình yêu, là lòng bao dung, và cũng là trách nhiệm.
40. Mỗi người đều có cách sống của riêng mình, chúng ta không cần phải ngưỡng mộ cuộc sống của người khác. Có người ngoài mặt tươi cười rạng rỡ nhưng ẩn trong đó là bao giọt nước mắt, lại có người nhìn có vẻ cơ cực nhưng kỳ thực họ lại đang trải qua một cuộc sống rất thoải mái. Hạnh phúc không có một đáp án chuẩn mực, niềm vui cũng không chỉ xuất phát từ một con đường. Thu lại ánh mắt ngưỡng mộ người khác và nhìn lại tâm hồn mình. Sống cuộc sống mình mong muốn chính là những ngày tháng tươi đẹp nhất, cách sống mà mình muốn mới chính là cách sống tốt nhất.
Theo: Ohay.tv

Cứ đi, phía trước sẽ có đường…

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này, sẽ đến một chặng đường khác. Chỉ cần đi là sẽ tới đích, không phải hay sao?


Bởi vì dẫu có rơi vào hoàn cảnh bế tắc hay tuyệt vọng, có bị đẩy vào ngõ cụt, chúng ta cũng sẽ có cách thoát được ra. Bởi vì “sông có khúc, người có lúc”, chỉ cần còn sống là còn cách, còn cố gắng là còn đứng được lên. Cứ đi thật vững, phía trước sẽ có đường.
Rất nhiều lần, người ta vẫn phải tự an ủi mình như thế, mỗi khi gặp chướng ngại hay khó khăn, mỗi khi phải đối diện với một vấn đề mà bản thân cảm thấy quá khó để đương đầu. Nhưng rồi trong hoàn cảnh ấy, bắt buộc phải lựa chọn đi tiếp hay bỏ cuộc, đứng lại hay tiến lên.
Mỗi ngày mở mắt dậy là sống, hít thở cũng là sống, yêu ai đó cũng là sống, bước đi thôi cũng là sống. Nhưng nếu cứ mãi đứng yên một chỗ thì còn có thể nhận ra mình đang sống hay không? Huống hồ trong một thế giới với vòng quay chóng mặt, chỉ có thể dũng cảm mà liều mạng lao lên phía trước, chứ tuyệt đối không thể sợ hãi mà lùi lại phía sau.
Có gì đáng sợ đâu em ơi? Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này, sẽ đến một chặng đường khác. Chỉ cần đi là sẽ tới đích, không phải hay sao?
Đường chẳng phải là cái gì khác, chỉ giống như niềm tin vào cuộc sống, hoặc phương cách đấu tranh cho mục tiêu và ước mơ em chọn lựa. Còn niềm tin là còn đường, còn mục tiêu là còn phương hướng. Đã bao giờ em nghĩ, mình sẽ có tất cả hay chưa?
Ai đó đã nói với em, đất trời dài rộng, các vì sao thì lúc nào cũng tỏa sáng, ngay cả khi mặt trời ló dạng, cứ tỏa sáng suốt như thế dẫu cho ngày đến, bị ánh sáng mặt trời lấn át đi. Cách để chọn đúng đường nhất chỉ có niềm tin và sự kiên nhẫn, chỉ có sự dũng cảm và cố gắng không mệt mỏi.
Than vãn nhiều sẽ càng thấy cuộc đời bi kịch, suy nghĩ tiêu cực sẽ đẩy em vào hố sâu tối tăm nhất của vũ trụ. Em à, còn chần chừ gì nữa mà hãy đứng lên đi!
Phía trước là đường đấy rồi, cứ thoải mái mà tiến lên. Dẫu cho sự chọn lựa nào cũng sẽ khiến em hối hận, bởi vì vốn dĩ cuộc đời đâu thể vẹn toàn. Chọn cái này nhưng sẽ đánh mất cái kia, để rồi đến một lúc nào đó sẽ nghĩ nhiều về cái phần phải nhắm mắt mà bỏ qua trên chặng đường khi đó. Sự tiếc nuối đấy âu cũng là quy luật cuộc đời, cái gì không có được sẽ vĩnh viễn là thứ đáng ao ước nhất.
Con đường của em, em tự chọn, rồi em sẽ phải tự mình đi hết. Và chẳng ai có thể đến gần, đưa tay đỡ cho em khỏi vấp ngã, níu kéo em qua mỗi chỗ chông gai, lo lắng em từng lần hô hấp vì hồi hộp, vì sợ hãi, hay vì tất cả những thứ khác nữa.
Sẽ không đâu, vì họ còn có con đường của mình. Còn em phải theo đó mà lớn lên, mà đối diện, mà biết chịu trách nhiệm về bản thân mình, để rồi sự hối hận đừng theo thời gian mà lớn lên, khi em đã trưởng thành.
Chúng ta vẫn phải đi những con đường phía trước, đôi ba lúc nhắm mắt dũng cảm để liều lĩnh quyết định những chuyện bất ngờ xảy đến, và thi thoảng buồn khổ hay thất vọng vì những gì đang diễn ra.
Nhưng đừng quên bước đi, đừng quên phải tin vào những con đường trước mặt. Cứ đi rồi sẽ đến, bởi vì vạch đích của con người có bao giờ giới hạn đâu?
CaDe
Theo Pháp Luật Xã Hội

Cuộc sống tươi đẹp - Hạt giống tâm hồn

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Đó là một ngày hè oi bức với cái nắng đổ lửa. Nắng nóng khiến người ta thêm bức bối và có thể giận dữ bất cứ lúc nào.

Cạnh hồ bơi của một khách sạn lớn, người đàn ông đã luống tuổi đang nằm dài trên chiếc ghế dựa, cặp kiếng râm lớn che gần hết gương mặt.


Trông ông rất đỗi thư thái, tựa như đang tận hưởng những giây phút dễchịu nhất trong ngày. Ngay lúc đó, có một cô gái trẻ bước tới chiếc ghế cạnh ông, quăng phịch túi đồ trên vai xuống đất rồi bực dọc kêu ca:

- Rõ chán. Nắng gì mà như thiêu thế này!Nghe những lời ấy, người đàn ông chỉ mỉm cười rồi nhẹnhàng nói:

- Trời nắng thật đấy, nhưng nó đẹp thế kia mà. Chính nắng đã làm màu hoa thêm đỏ thắm, nắng đánh thức lũ ve dậy ca hát, nhờ thế chúng ta mới được thưởng thức những thanh âm tuyệt vời của chúng, phải không?

-Thoáng ngạc nhiên trước lời nói của ông, cô gái lặng im không kêu ca nữa. Có lẽ cô cũng đang lắng nghe tiếng ve râm ran đâu đó trên vòm lá.

Nhưng chẳng mấy chốc, mưa bắt đầu rơi lắc rắc. Cô gái quay sang người đàn ông, vẻ tinh nghịch:

- Nhưng mưa thì rõ là chán thật, phải không bác? Giờ thì bác nói cho cháu lý do để không chán ghét trời mưa, khi phải nằm lỳ một chỗ, thậm chí chẳng thể nào ra khỏi chiếc dù này được.

Người đàn ông lại mỉm cười:

- Này cô gái, cô không thấy những khóm cây đang nở rộ và cả bãi cỏ mới cắt kia đang rất cần mưa đấy ư? Mưa sẽ cho chúng một sức sống mới.

- Cặp vợ chồng đang ngồi trên chiếc ghế bên trái người đàn ông bỗng nhiên to tiếng với nhau. Người chồng nhăn nhó:
- Chán em thật đấy, có cái chìa khóa phòng cũng quên mang theo!

- Còn anh thì sao cơ chứ? Mang máy hình mà quên lắp pin thì làm được gì?

Người vợ cũng hậm hực kể tội chồng.

- Anh chị đang cần pin chụp hình à? Cứ lấy của tôi mà dùng này!  Người đàn ông quay sang họ, thân tình bảo, Nhưng này, chìa khóa dự phòng thì ở ngay quầy tiếp tân ấy, còn pin thì có thể mua ở bất cứ đâu cơ mà. Cãi nhau sẽ làm mất vui trong khi chuyến du lịch của hai người đang tuyệt vời thế này cơ mà!

Cầm lấy viên pin, người chồng bỗng ngượng ngùng nhìn vợ mình. Đáp lại, chị vợ trao cho người chồng một ánh mắt âu yếm. Mối bất hòa bỗng chốc tan biến.

Nhưng sự yên tĩnh lại một lần nữa bị xáo trộn. Một cậu thiếu niên đang đỏ mặt tức giận:

- Con không còn là con nít nữa, mẹ à. Con có cuộc sống riêng của con, con không thích mẹ lúc nào cũng kè kè theo con chỉ để bảo con phải làm điều này, không được làm điều kia như thế! Nói rồi, cậu quay mặt sang một bên để tránh ánh mắt đầy ngạc nhiên của người mẹ tội nghiệp.

Đợi một lúc cho cơn giận của cậu bé lắng xuống, người đàn ông nhỏ nhẹ:

- Cháu sai rồi, chàng trai trẻ à. Dẫu có giận dữ thế nào đi nữa, cháu cũng không được phép nói với mẹ mình như thế. Có thể bây giờ cháu không nhìn thấy đâu, nhưng trên thế giới có nhiều người sẵn sàng đánh đổi tất cả để có mẹ ở bên cạnh, cháu ạ!

Ngay lúc đó, một người phụ nữ từ trong sảnh khách sạn đẩy chiếc xe lăn đến bên người đàn ông. Rất nhẹ nhàng, bà nhấc chồng mình – người đàn ông mù lòa và bị liệt cả hai chân – lên xe, sửa lại cặp kiếng râm cho ông, rồi cẩn thận đẩy xe ra cổng.

- Hạt giống tâm hồn--

Đừng để trái tim ngủ yên !!

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Có một chú nhện vàng tình cờ xuất hiện trên cánh tay tôi, tạo nên một cảm giác buồn buồn giữa những sợi lông măng. Em vội vàng chặn ngón tay đao phủ của tôi lại, và thổi một hơi thật nhẹ giúp chú nhện tiếp tục cuộc hành trình trên sợi tơ vô hình của chính mình.

Đúng ngày bão rớt, giờ cao điểm, tôi gọi taxi đưa ngoại đi khám bệnh theo hẹn với bác sỹ. Ngoại dặn tôi “đừng có giục người ta, con nhé! Để người ta bình tâm mà đi, ngoại chờ được!”. Cậu tài xễ taxi đỡ ngoại lên xe, cười mãi “ cụ cẩn thận quá, chẳng mấy khi con được cô tổng đài bảo “ anh cứ đi cẩn thận, khách nói sẽ chờ!”.

Đừng để trái tim ngủ yên !!

Mẹ đi chợ, bao giờ mua rau quả, thịt cá cũng đắt hơn người ta vài nghìn đồng. Chẳng phải vì mẹ giàu có gì. Chỉ vì “người ta dậy sớm thức khuya, ngày kiếm được vài chục ngàn, cực nhọc, mấy ngàn mà mua được niềm vui của người ta, cũng chẳng đắt đỏ gì…”

Nội cứ đến dịp cuối năm là lại dọn đồ đạc, những đồ đạc lâu không dùng, từ cái xe đạp ba bánh cũ của đứa cháu, cái giường cũ, cái bàn long chân, nội lau chùi cẩn thận rồi đem xếp ở ngoài hiên…Chỉ nửa buổi là thế nào cũng có người mua. 

Có người mẹ trẻ xin cho đứa con trai đầu lòng chiếc xe đạp cũ. Một ông bố xin cái bàn nhỏ về đóng lại cho con trai ngồi học.Sư bác đến xin cái giường về kê thêm cho mấy đứa trẻ mồ côi chùa mới nhận nuôi. Lần này nội tôi còn huy động cả mấy anh em khiêng chiếc giường sang chùa…

Những thứ đồ cũ, nội chỉ lau sạch sẽ chứ không sửa chữa “ để người ta thấy đúng là đồ cũ, người ta mang về mà không ngại vì phải mang ơn mình”. Có người bảo nội không tiết kiệm, những thứ đồ đạc chỉ sửa sang một chút vẫn dùng được, sao không giữ lại phòng khi dùng đến. Nội bảo, những thứ đồ đạc còn dùng được mà không được dùng mới là đáng tiếc.

Đôi khi tôi nghĩ Trái Đất của tình yêu thương và lòng tử tế này vẫn không ngừng quay là nhờ cô bạn gái mà tôi yêu mếm đã thổi đi một chú nhện. Nhờ ngoại tôi kiên nhẫn chờ một người lái xe đi đường hông. Nhờ người mẹ không giàu có của tôi hào phóng với một người mẹ cũng không hào phóng khác, đang đầu tắt mặt tối với những gánh rau để nuôi con mình ăn học. Nhờ nội tôi dịp cuối năm lại đem tặng đi một cách rất kín đáo những món đồ còn dùng được mà không được dùng…

Để thế giới này tiếp tục đi về phía trước, đừng để trái tim ngủ yên. Hãy dựng đứng trái tim mình lên, bạn sẽ thấy hình một ngọn lửa nhỏ, đang không ngừng sưởi ấm bạn và những người xung quanh….

Trần Hà – Phú Bình





Biết phải làm sao? - Hạt giống tâm hồn

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Cuộc sống vốn muôn màu, muôn vẻ và không như con người ta nghĩ. Buồn, thất vọng, mất niềm tin ư? Chúng đã là gì đâu với một đứa đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc như tôi
Hạnh phúc mong manh lắm, rất khó nắm giữ, nó cũng chẳng bao giờ kéo dài mãi. Dường như chúng ta chẳng bao giờ nhận ra rằng mình đang nắm giữ trong tay cái gì cho đến khi để tuột mất nó. Chỉ những lúc đó, chúng ta mới cảm thấy nuối tiếc rằng tại sao lại để nó rời xa mình.
Cuộc sống liệu có còn ý nghĩa không khi mà con người ta vẫn ngày ngày cư xử với nhau bằng nhiều lớp mặt nạ vô hình? Liệu có thể tin tưởng được không khi đều sống giả dối với nhau? 
Sao cứ phải cố che giấu đi những khuyết điểm của bản thân rồi lại đi soi mói hết người này tới người khác. Châm chọc, chỉ trích rằng người ta thế này thế nọ. Rồi lại còn có cả những con người vì sự đố kỵ mà làm những việc tổn hại danh dự người khác. Họ có biết rằng chính họ cũng đang tự hạ thấp giá trị của chính mình, đánh mất đi lòng tự trọng?…
Sống thật lòng với nhau, khó đến vậy sao? Trong một xã hội hiện đại, phát triển như ngày nay, liệu có còn tình người hay không khi ai ai cũng giải quyết nhau bằng nắm đấm, bằng hung khí để rồi đổ máu vì những chuyện không đâu, để lại đau thương cho những người thân yêu. 
Còn có tình người, công bằng không khi mọi việc đều được giải quyết êm xuôi bằng tiền. Đổi lại sự yên thân cho mình là sự bất công nơi người khác chỉ bằng những đồng tiền nhơ nhớt như thế thôi sao?
Chính tôi cũng chẳng hiểu sao bản thân lại bắt đầu nghi kỵ với cuộc sống trước mắt như thế! Cảm thấy không còn biết tin tưởng vào ai được nữa. 
Tuyệt vọng đến thế ư? Có lẽ khi mà không thể khóc được nữa, mọi thứ đã trở nên quá sức đối với tôi thì cách mà tôi làm là chỉ có thể cười, chỉ có thể dùng nụ cười và lao vào công việc mới mong quên đi mọi thứ, mới mong xoa dịu vết thương lòng mà bản thân đang mang phải, chỉ có thể cười mới có thể che giấu mọi nỗi niềm, mới không để ai biết rằng tôi thật sự đang tuyệt vọng thế nào? 
Có điều lúc này, tôi thật sự mệt mỏi vì phải một mình đối diện, chống chọi với mọi thứ, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tâm hồn. Nhưng, tôi biết làm sao mới đúng?!…
Đặng Thị Trúc Mai – Hạt giống tâm hồn

Hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng của bạn!

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Nghĩ đến cái chết sẽ rất nhiều người sợ hãi. Vâng, chết thì ai mà không sợ chứ, tôi cũng đã từng như thế và hẳn người đang đọc bài này cũng từng một lần có chung nỗi sợ với tôi. 
Không ai muốn chết, kể cả những người muốn lên thiên đàng cũng không muốn chết để được đến đó. Tôi chắc chắn như vậy vì xưa nay chưa có trang viết nào ghi lại rằng ở đâu có một người muốn lên thiên đàng nên anh ta treo cổ…
Tuy nhiên như Steve Jobs nói “ cái chết là đích đến của mọi người không ai có thể thoát khỏi nó và nó cần phải thế. 
Vì cái chết có lẽ là một sáng tạo tuyệt với nhất của cuộc sống, nó là tác nhân làm thay đổi cuộc sống. Nó xóa sạch cái cũ và mở đường cho cái mới”.

Nếu cái chết đã là đích đến của tất cả mọi người, là quy luật của tạo hóa thì cớ gì phải sợ, sao không sống như nay là ngày cuối cùng của bạn có phải cuộc sống sẽ có nhiều ý nghĩa và hữu ích hơn không!
 Nghĩ như thế bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, bởi bạn đã trơ trụi rồi, bạn chút bỏ được tất cả áp lực, gánh nặng trước đó mang theo. Bạn chẳng còn gì phải xấu hổ cả. Bạn hoàn toàn thoát ra ngoài khuôn khổ bó hẹp hàng ngày để làm những việc mà bạn cho là quan trọng nhất đời mình, cho là vĩ đại.
Bạn cần phải làm nó ngay tránh lan man với những gì vô bổ không cần thiết. Nếu nghĩ như thế, bạn sẽ làm được nhiều việc có ý nghĩa hơn, dành cho những người thân của bạn nhiều tình yêuthương hơn, quan tâm chăm sóc họ nhiều hơn và sẽ ngăn lại được những lời nói, những hành động làm tổn thương đến họ. 
Nếu nghĩ như thế, bạn trân trọng hơn những gì mà cuộc sống đã ban tặng cho bạn và bạn biết cần phải làm gì để tặng lại cho cuộc sống. Nếu nghĩ như thế, bạn sẽ sẻ chia nhiều hơn, bởi như người ta nói niềm vui sẽ được nhân đôi và nỗi buồn sẽ vơi đi một nửa khi ta sẻ chia nó với một người. 
Bạn cũng sẽ biết tha thứ cho những lỗi lầm của người khác vì bạn chỉ còn một ngày, thời gian đâu dành cho hận thù, giận dỗi nữa.
Khi chúng ta sinh ra, chúng ta là cái mới nhưng rồi chúng ta già đi và chết để những cái mới khác được sinh ra. Đó là sự thật đáng tin nhất, là quy luật của cuộc sống này. 
Vì vậy chúng ta chỉ có một quỹ thời gian nhất định để hoàn thành tất cả các mục tiêu của đời mình nên đừng phí phạm bằng cách sống cuộc đời của người khác, suy nghĩ và quan điểm sống của người khác. 
Cũng đừng phí phạm thời gian quý báu ấy để làm những việc vô nghĩa, hay sống tạm bợ không mục tiêu, không lý tưởng…Bạn là một cá nhân độc lập, có ước mơ, có lý tưởng và khát vọng của riêng bạn mà chỉ có bạn mới biết. 
Bạn có quyền lấy ai đó làm mục tiêu để hướng tới và vượt qua chứ không phải bạn phấn đấu để trở thành họ. Đó là một sự sao chép đáng xấu hổ dù bạn có đạt được điều đó đi chăng nữa. 
Hãy hành động theo những gì trái tim và trực giác bạn mách bảo chứ không phải những rung động từ tư tưởng bên ngoài, bởi ai cũng chỉ sống có một lần. 
Khi đã chết rồi dù bạn có muốn cũng không thể làm những gì mà khi sống trái tim bạn mách bảo, dẫu rằng người ta vẫn nói có một thế giới nào đó bên kia nhưng có ai từ đó trở về để nói với chúng ta rằng ở đó ra sao đâu!
Lời cuối, chúc cả nhà thật vui và hãy sống như nay là ngày cuối cùng!
H2Qcorp – GocTamHon

Bài học của người chiến thắng

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Bài học "Người chiến thắng chính là người đang tận hưởng niềm vui". 


Tự hứa với lòng sẽ không để bản thân là kẻ thua cuộc suốt ngày chỉ biết thở than cuộc đời sao lắm bất công. Đôi khi cố chấp quá vào kết quả sẽ khiến mình bị thiệt thòi, nếu như quá dễ dàng có được mọi thứ mình muốn thì cuộc sống chẳng còn gì thú vị nữa...


"Hãy kiên nhẫn, mọi thứ sẽ đến khi nó phải đến, cuộc sống không thể vội vàng" nếu không thể tránh được thì tận hưởng nó đi, chẳng có gì trên đời là thực sự vô dụng cả, không hiểu được điều đó thì mới là vô dụng.

Sưu Tầm

Những người bạn cần có trong đời

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.


2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.

5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.



7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cuộc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc. 

40 lời khuyên cho cuộc sống tốt lành

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

1. Uống nhiều nước


2. Ăn sáng như Vua, anh trưa như Ông hoàng và ăn tối như Kẻ ăn xin (ăn ít)

3. Ăn nhiều thức ăn mọc trên cây và ăn ít thức ăn được chế tạo trong nhà máy.

4. Sống với 3 chữ N: Năng lực –Nhiệt thành- Nhân ái

5. Tìm ra thời gian để cầu nguyện


6. Chơi trò chơi nhiều hơn

7. Đọc sách nhiều hơn so với năm trước

8. Mỗi ngày dành 10 phút ngồi yên lặng

9- Ngủ tối thiểu 7 giờ

10- Vừa đi bộ vừa mỉm cười 10-30 phút mỗi ngày

11- Đừng so sánh cuộc đời của mình với cuộc đời của những người khác. Không biết hành trình của họ như thế nào đâu.

12- Đừng có những suy nghĩ tiêu cực hoặc nghĩ những điều mà mình không thể làm chủ. Thay vào đó, hãy đầu tư năng lực của mình vào ngay thời điểm hiện tại.

13- Đừng làm gì quá sức. Phải giữ một giới hạn cho bản thân.

14- Đừng coi mình quá nghiêm trọng, coi như không ai sánh nổi.

15- Đừng phí năng lực quý ‎ báu vào những chuyện ngồi lê đôi mách.

16- Hãy biết mơ nhiều hơn ngay khi còn đang thức

17- Ghen tỵ là phí thì giờ. Mình đã có tất cả những gì mình cần rồi.

18- Hãy quên đi những chuyện đã qua. Đừng nhắc người thân nhớ lại những lỗi lầm trong quá khứ. Điều đó sẽ làm tan vỡ hạnh phúc đang có.

19- Cuộc sống quá ngắn để tốn thời gian căm ghét bất cứ ai. Chớ ghét bỏ ai

20- Hãy dàn hòa với quá khứ của mình đẻ tránh làm hỏng cái hiện có

Góc Tâm Hồn GocTamHon org 40 loi khuyen cuoc song tot dep zpsc9995457 40 lời khuyên cho cuộc sống tốt lành

21- Không ai nuôi dưỡng hạnh phúc của mình, ngoài chính mình

22- Hãy coi cuộc đời là một trường học và bạn đang ở đó để học. Những điều khó hiểu chỉ là một phần của chương trình học, chúng xuất hiện rồi biến dần giống như môn Đại số. Nhưng những bài học mình thu nhận được sẽ kéo dài suốt đời

23- Hãy mỉm cười và cười nhiều hơn nữa

24-Không buộc phải thắng trong mọi cuộc tranh cãi. Hãy bằng lòng với sự bất đồng

25- Hãy thăm hỏi thường xuyên gia đình mình

26- Mỗi ngày hãy đưa lại vài điều tốt cho người khác

27- Hãy tha thứ cho mọi người về mọi chuyện

28- Hãy dành thời gian cho các cụ ngoài 70 và các cháu dưới 6 tuổi

29- Cố gắng làm được cho 3 người mỉm cười mỗi ngày

30- Không cần biết những điều người khác nghĩ về mình

31- Công việc không chăm sóc được khi mình đau ốm. Bạn mình mới làm được. Hãy luôn liên lạc với nhau

32- Hãy luôn làm những chuyện đúng đắn

33- Hãy gạt bỏ mọi chuyện bất lợi, không đẹp hoặc không vui

34- Trời sẽ chữa lành mọi chuyện

35- Dù cho mọi hoàn cảnh tốt hay xấu cũng sẽ thay đổi

36- Mặc dù cảm thấy thế nào cũng hãy đứng dậy, trưng diện lên và khoe với mọi người

37- Điều tốt nhất rồi sẽ đến

38- Thức dậy thấy vẫn sống, hãy cảm ơn Thượng đế

39- Trong lòng luôn thấy hạnh phúc. Đó chính là hạnh phúc

40- Hãy có những ngày cuối tuần thật tuyệt vời


Sưu Tầm

Khi giám đốc chờ một lời cảm ơn

Rate this Post:

{[['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', ''], ['', '', '']]}

Permalink:

Tony mới đi cà phê với Mr John, giám đốc 1 công ty thức ăn cho heo ở Bình Dương về. John nói tuần trước công ty phỏng vấn tuyển nhân viên, có 3 ứng viên dự tuyển vòng chung kết, ai cũng đạt tiêu chuẩn nên John chờ thử sau đó coi có bạn nào gửi thư cảm ơn thì sẽ nhận họ.

Chờ miết không thấy ai gửi gì nên John phải đăng tin phỏng vấn tuyển tiếp...

Tony nói John mà suy nghĩ vậy thì tết Cônggô cũng không tìm ra người làm nào đâu. Tony khuyên John kiếm đại 1 sinh viên mới ra trường, coi mặt mũi thông minh lanh lẹ, có văn hóa đọc sách thì ở Việt Nam đều là ứng viên khá. 
John đem về đào tạo, ươm trồng rồi hái quả, chứ đi săn bắn hái lượm nhân sự của mấy công ty đối thủ làm chi, lúc đó họ thành tre hết rồi, uốn không được đâu. Nhưng John không chịu.
Chuyện của John nhắc đIều gì? Có mỗi cái “hậu thư”(follow-up letter) hay cái thư cảm ơn (thank-you letter) sao người mình ít ai nhớ mà làm.
Nhiều bạn ứng viên lúc phỏng vấn kém một chút về trình độ chuyên môn hay ngoại ngữ, nhưng phỏng vấn xong, khi về nhà gửi thư cảm ơn, nhờ cái thư đó mà được nhận vào làm vì thể hiện sự chỉn chu, tinh tế, biết trước biết sau.
Còn cũng có những bạn đi tới nhà người ta đãi ăn đãi uống đã đời, về xong im thin thít, chẳng có nổi cái tin nhắn “đã về nhà an toàn, cảm ơn đã cho em ăn bữa tối hôm nay”.
Đi công tác nước ngoài cũng vậy, lúc ra sân bay ở bên đó thì ôm hôn tạm biệt thôi là tạm biệt, nhưng về nước thì im ắng hoàn toàn.
Đi về phải gửi thư cảm ơn, nói đã về nhà an toàn, cảm ơn thời gian anh/chị tiếp đón tôi ở Cali chớ. Phép lịch sự tối thiểu này phải có, để khi làm việc ở môi trường quốc tế người ta không coi thường người Việt mình ở những hành xử tưởng như là cơ bản nhất.
Lúc trên sông thì ngon ngọt với cô lái đò, qua sông là đi không ngoảnh lại, nhưng vài bữa đi đò lại thì lại năn nỉ ỉ ôi, đó là thói quen của nhiều bạn trẻ có thể ảnh hưởng đến kết quả lâu dài trong công việc của mình.
Muốn sửa thói quen "hay lãng quên" đó không có cách nào khác là phải rèn luyện trong từng ngày sống và làm việc của mình. Ví dụ rõ nhất là cách chúng ta đối với thầy cô. 
Thường chờ tới ngày 20-11 nhiều bạn mới đến thăm thầy thăm cô, mà hầu như chỉ là thầy cô đang dạy mình. Nên thay đổi bằng thói quen thăm lại thầy cô giáo cũ, chăm sóc thầy cô nếu có thể, đừng để lãng quên thầy cô đến mức ra đường cứ nhớ mang máng "người này hơi quen quen", vì đó là những người đã dạy dỗ khai sáng cho mình, mình còn không nhớ đến công ơn thì còn biết ơn và nhớ đến ai nữa...
Với bạn bè, cũng có kiểu người cả chục năm không gọi, không liên hệ gì với bạn bè cả, lâu lâu gọi nói tao Nguyễn Văn Tí nè, bạn học lớp 7 của mày nè, nhớ hông. Thì y như là: 1 - mượn tiền, 2 - mời đám cưới, 3 - nhờ vả gửi con gửi cháu.
Gặp "thể loại" này nên từ chối thẳng, nói cho mượn tiền mà cả chục năm không gặp rồi sao lấy lại được? Bạn học hay bạn gì cũng vậy, phải có tình cảm, có gặp gỡ với nhau, giao lưu với nhau, thư từ qua lại, chứ chỉ xuất hiện lúc cần rồi biến mất thì mối quan hệ đó không bền vững.
Mình chỉ có 24 giờ trong ngày, đi làm hết 8 tiếng, ngủ hết 8 tiếng, chỉ còn có 8 tiếng còn lại và có tới 7 tỉ người trên Trái đất này. Hãy dành thời gian cho người xứng đáng hơn.
Cũng có kiểu bạn trẻ chẳng biết tôn giáo có ý nghĩa gì, nhưng lâu lâu đến chùa đến miếu là y như đi xin cái gì đó, xin tiền, xin duyên, xin thi đậu, xin cho con lấy được Tèo Đô La, cho con trúng số... mà hằng ngày không tập làm điều tốt, chẳng thương người, sống ích kỷ, chỉ biết cho mình, còn ai thì mặc kệ. Cần thì lại xin. 
Nhóm người này đều không thành công trong cả công việc lẫn cuộc sống, vì thánh thần và cả người phàm khó ai yêu thương tính thực dụng ấy.
Tình cảm chân thành qua lại giữa con người với con người, xem trọng việc hành xử chu đáo, văn minh nằm trong số những yếu tố dẫn đến những thành công bền vững.
TONY NGUYỄN (chủ một doanh nghiệp tại TP.HCM)

Theme Settings

x

Sidebar Position

Layout Type

Layout Style

Background Pattern

Example Styles